Nội dung cuốn sách tập trung khắc họa cuộc sống nghèo khó, những éo le và sự bất công mà con người phải đối mặt hàng ngày. Vĩnh Trà đã dùng ngòi bút hiện thực sắc sảo để phơi bày những thói hư tật xấu, thói quan liêu, hách dịch và sự đạo đức giả của một bộ phận trong xã hội. Tác giả không ngần ngại chỉ ra sự khác biệt rõ rệt giữa người giàu và người nghèo, cũng như những nghịch lý trong cuộc sống. Tuy nhiên, thay vì kể lể một cách bi lụy, Vĩnh Trà lại sử dụng tiếng cười như một công cụ đắc lực để phê phán và làm nổi bật sự phi lý của hoàn cảnh. Những tình huống dở khóc dở cười, những cuộc đối thoại đầy dí dỏm và cách xây dựng nhân vật độc đáo khiến độc giả vừa thấy hài hước, vừa cảm nhận được nỗi xót xa sâu thẳm.
Phong cách viết của Vĩnh Trà hóm hỉnh, trào phúng nhưng không hề nông cạn. Mỗi câu chuyện đều có một cái kết bất ngờ, khiến người đọc phải suy ngẫm. Những nhân vật của ông, dù phải sống trong nghèo khó, vẫn giữ được sự lạc quan, lòng tự trọng và cả sự dí dỏm. Tiếng cười của họ không phải là tiếng cười vô tư, mà là tiếng cười bất lực trước số phận, tiếng cười để che giấu những nỗi đau, và đôi khi, là tiếng cười của sự kiên cường. "Nước mắt cười" không chỉ mang lại tiếng cười sảng khoái mà còn để lại một dư vị buồn bã, day dứt. Tác phẩm là một bản tuyên ngôn về lòng nhân ái, về sự kiên cường của con người trước nghịch cảnh. Nó nhắc nhở rằng đằng sau mỗi nụ cười có thể là một câu chuyện buồn, và chỉ có sự thấu hiểu, đồng cảm mới giúp chúng ta nhìn thấy những giọt "nước mắt" ẩn sâu bên trong.
Tác giả bài viết: THƯ VIỆN TỈNH ĐIỆN BIÊN