"Nghệ Thuật Yêu: Truy Vấn Về Bản Chất Tình Yêu" của Erich Fromm là một tác phẩm kinh điển phân tích sâu sắc về tình yêu, không chỉ đơn thuần là cảm xúc, mà là một nghệ thuật cần học hỏi và rèn luyện. Tác giả khẳng định rằng tình yêu không phải là một cảm giác tự phát, mà là một kỹ năng, một hành động cần được hiểu và thực hành để đạt đến sự trưởng thành trong tình cảm.
Fromm bắt đầu bằng việc phân loại các hình thức tình yêu như tình yêu đồng loại, tình yêu cha mẹ, tình yêu lãng mạn, và tình yêu bản thân. Ông cho rằng, nhiều người nhầm lẫn tình yêu với sự sở hữu, chiếm hữu, dẫn đến những mối quan hệ đầy ràng buộc và đau khổ. Tình yêu thực sự, theo Fromm, là sự quan tâm chân thành, trách nhiệm, tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau.
Tác phẩm cũng nhấn mạnh rằng, để yêu thương người khác, trước hết con người phải yêu bản thân mình một cách lành mạnh, không phải là sự ích kỷ, mà là nhận ra giá trị bản thân và phát triển sự tự trọng. Fromm kết luận rằng tình yêu đòi hỏi sự dũng cảm, kỷ luật và niềm tin, và rằng tình yêu thực sự là một trạng thái của tâm hồn, đòi hỏi sự trưởng thành và không ngừng học hỏi.
Cuốn sách khuyến khích người đọc không chỉ tìm kiếm tình yêu mà còn học cách yêu thương một cách chân thành và sâu sắc.