Cuốn sách kể về cuộc phiêu lưu của chàng trai trẻ Ji Hoon, người đã từ bỏ công việc đưa thư từng làm suốt 7 năm để đi trải nghiệm khắp các thành phố ở Hàn Quốc với chú chó Wajo của mình. Anh ta không gọi những người anh ta gặp trong cuộc hành trình bằng tên mà lại gọi họ bằng những con số. “Lý do tôi thích những con số là vì ít ra thì chúng không bao giờ nói dối. Vì chúng nắm trong mình câu trả lời rõ ràng, mạch lạc, chính xác.” Và chàng trai ấy trong suốt cuộc hành trình của mình, luôn viết một lá thư gửi cho người mà anh ta vô tình bắt gặp trong cuộc hành trình kéo dài ba năm ấy hoặc một người thân trong gia đình. Không biết nên buồn hay đơn độc khi dù anh ta viết đến bức thư thứ 750 vẫn không có lấy một bức thư hồi đáp nào.
Bằng những ngôn từ hết sức chân thật, nhà văn Eun- Jin Jang dẫn dắt bạn qua từng góc bình dị của một Hàn Quốc bạn chưa từng nghe qua, gặp những con người bạn từng bắt gặp ít nhất một lần trong đời nhưng bạn có bao giờ tin rằng sự xuất hiện của bạn có thể giúp đỡ một vài người thoát khỏi sự tuyệt vọng?
Một câu chuyện nhẹ nhàng như một bộ phim quay chậm, một câu chuyện đan xen với những tình huống hài hước giữa Ji Hoon và Wajo. Một người mắt sáng nhưng luôn giả vờ mù và một chú chó mù nhưng lại tỏ ra là một chú chó dẫn đường tinh anh.