Ngày đăng bài: 08/02/2023 08:59
Lượt xem: 57
Điều bí mật

     Tác phẩm mới nhất đến từ Yoru Sumino – tác giả của cuốn tiểu thuyết ăn khách “Tớ muốn ăn tụy của cậu.”
Cuốn sách Điều Bí Mật được xuất bản tại Nhật tháng 3/2017, đã bán được hơn 300.000 bản. Hiện cuốn tiểu thuyết này đang được chuyển thể thành truyện tranh, tập 1 đã được xuất bản vào tháng 4/2019.

     Mỗi chương sách là một mảnh kí ức của năm nhân vật xoay quanh những sự kiện bé xíu nhưng đời học sinh ai ai cũng từng trải qua – thích thầm và giận hờn vu vơ. Câu chuyện bắt đầu bằng những lời tâm sự của Kyou – chàng trai nhút nhát không dám bày tỏ với cô bạn mà mình quý mến bấy lâu. Chính điều đó đã kéo theo bao rắc rối to nhỏ trong nhóm bạn. Lật từng trang sách, độc giả nhiều khi phải bật cười vì mấy cô cậu ấy sao mà giống mình ngày xưa đến thế. Dù bao nhiêu lớp người đã đi qua thì tuổi học trò vẫn mãi là quãng thời gian vô tư hồn nhiên nhất. Khi chúng ta còn trẻ dại, chúng ta luôn tự phức tạp hóa mọi chuyện trong cuộc sống thường ngày để rồi không tránh khỏi những trận cãi vã, xô xát không đáng có. Sau này nhìn lại, có lẽ sẽ nhiều sự nuối tiếc hơn là cáu kỉnh giận dỗi bởi vì không còn chúng ta của ngày xưa nữa rồi. Cô bạn Para trong cuốn tiểu thuyết này cũng thấu hiểu điều đó nên đã bày tỏ quyết tâm khép lại năm học cuối cấp bằng một vở kịch thật hoành tráng. Ban đầu, mọi người không mấy hào hứng, chỉ làm theo Para vì không có ý tưởng nào khác nhưng dần dà ai cũng bị lôi cuốn vào cuộc vui chung. Giây phút đứng trong cánh màn trước khi lên sân khấu, tất cả đều cảm thấy những nỗ lực mình đã bỏ ra hoàn toàn xứng đáng. Họ trân trọng vở kịch này vì nó chứa đựng những kỉ niệm cuối cùng, và vì thế mà đẹp nhất, trong đời học sinh của họ. Câu chuyện mở ra bằng những băn khoăn và kết lại bởi niềm tin mãnh liệt vào tương lai – tác giả không viết tiếp về kì thi đại học cam go hay chân dung của nhóm bạn khi đã ra trường hẳn là vì mong muốn lưu giữ khoảnh khắc rực rỡ nhất ấy.
     Gấp lại Điều bí mật, mỗi độc giả sẽ mỉm cười vì “siêu năng lực” mà cả năm nhân vật nghĩ rằng chỉ mình sở hữu thật ra chẳng đáng kể so với con đường phía trước, chỉ là họ đang sống với niềm tin nhiệt thành của tuổi trẻ mà thôi. Dẫu vậy, đó lại là dư âm đậm nét nhất trong chúng ta – nỗi nhớ dịu dàng và trong sáng về tuổi mười tám đầy những âu lo tưởng chừng to tát, không lấn át được hoài bão dấn thân có phần nông nổi của những cô cậu thanh thiếu niên thuở ấy.