Đọc “Cánh đồng mùa trăng”, bạn đọc dễ nhận thấy tác giả viết theo thi pháp truyền thống, có kết cấu tuyến tính, cách kể dễ hiểu, chủ yếu từ một điểm nhìn trần thuật… Điểm nổi bật nhất của cuốn tiểu thuyết là tác giả đã tạo ra những vẻ đẹp của nông thôn vào cái thời mà “cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc”, cả nước chìm trong chiến tranh…
Ngay từ đoạn mở đầu tiểu thuyết, tác giả đã gây được ấn tượng cho người đọc về vẻ đẹp của một vùng quê (làng An), một vẻ đẹp quen thuộc của các miền đất thuộc đồng bằng Bắc bộ.
Điều đáng chú ý là tất cả những gì mà tác giả phản ánh trong tác phẩm đều lấp lánh những vẻ đẹp riêng. Những vẻ đẹp trong gian lao, đẹp trong mất mát, đau thương; Vẻ đẹp trong công việc, trong lao động sản xuất; Vẻ đẹp trong tình gia đình, làng xóm; Vẻ đẹp trong tình yêu đôi lứa.
Chiến tranh khó tránh khỏi những bi kịch, trong đó có tình yêu. Nhưng cũng chính từ những bi kịch ấy, vẻ đẹp của tình yêu, của lòng vị tha, nhân ái đã tỏa sáng, tất cả đều làm nên giá trị tác phẩm.
Cuốn sách có một điểm mạnh khá nổi trội là càng về cuối càng trở nên cuốn hút bạn đọc. Tác phẩm có thể đem lại cho ta những hiểu biết về nông thôn Việt Nam một thời đã xa. Và điều đáng nói hơn là nó đã khơi gợi lại những kí ức về con người trong chiến tranh, trong thời kì bao cấp, những con người hình như đã và đang có nguy cơ quên lãng đối với lớp trẻ của thời hiện tại.