Ngày đăng bài: 22/03/2023 09:29
Lượt xem: 49
Đất trời vần vũ

      “Nguyễn Một hay dùng đến cái chết như là một “thi pháp ngược”. Nhân vật dường như đã chết, nhưng cái chết của họ lại kéo ngược lại thời gian, gợi cho người đọc nỗi khắc khoải về tình yêu, về cuộc sống. Sự tồn tại của những con người ấy chuyển vào một nhân vật nào đấy, đúng hơn, đó chính là sự lan truyền của những mối dây tình cảm và ước vọng” – Nhà văn Trần Thu Hằng

     “Một cuốn tiểu thuyết không dành cho người thần kinh không đủ mạnh, để tiếp nhận những nỗi đau khủng khiếp của nhân vật trong nhiều chiều không gian khác nhau. Đất trời vần vũ, sự ám ảnh khốc liệt về cái chết, chiến tranh, hận thù và tình yêu” – Nhà báo Trần Đình Thu

      “Đọc truyện Nguyễn Một người ta không hình dung thời gian cho mỗi tình huống truyện, không ước đoán nhân vật này sống ở khoảng nào. Đó là cái độc đáo của tác giả, bởi tác phẩm văn học thường mạnh khi kể về con người nói chung và cái “cõi nhân gian”, nơi người ta sống bao dung dễ tha thứ và cái hằng ngày làm cho mỗi chúng ta tốt lên” – Nhà văn Lê Minh Khuê.